Vương Như Yên nở nụ cười xinh đẹp, trong mắt tràn đầy đau lòng: “Sư đệ, vua Giang Nam là do chị giết, không liên quan gì đến em! Nếu có ai truy cứu, chị sẽ gánh vác tất cả”.
Vua Giang Nam đã chết!
Ông ta ngã phịch xuống đất, mắt trợn to, hoàn toàn không ngờ Vương Như Yên lại nổ súng dứt khoát như vậy.
Mọi người im lặng như tờ.
Bỗng một tiếng “bùm” vang lên,
Phủ vua Giang Nam bùng nổ.
“Vua Giang Nam đã chết, vua Giang Nam đã chết!”
Nhiều ông trùm và đại gia nhìn thấy vua Giang Nam chết đều sợ mất hồn mất vía, chạy ra khỏi phủ vua Giang Nam như phát điên.
Các chỉ huy quân cấm vệ cũng như gặp ma, ném vũ khí áo giáp của mình đi, bỏ chạy như tai hoạ sắp ập xuống.
Vua Giang Nam đã chết, Tông Sư Thái Cực Dương Thiên Huyền cũng bị Diệp Bắc Minh đánh chết bằng một chưởng. Nếu họ ở lại đây, có thể Diệp Bắc Minh sẽ giết tất cả bọn họ.
“Chết rồi, vua Giang Nam chết rồi ư?”
Người giàu nhất huyện Giang Thủy Vương Phú Quý sợ đến mức mềm nhũn cả chân, tay run rẩy.
“Sao vua Giang Nam lại có thể chết?”
Chủ tịch Ô tô Vĩnh Thịnh đứng tại chỗ, mồ hôi tuôn như mưa.
“Người phụ nữ này đã giết vua Giang Nam? Tôi có đang nằm mơ không?”
Tổng giám đốc Lâm của khách sạn năm sao Cẩm Viên giơ tay lên tự tát mình một bạt tai.
“Chát!”
Cảm giác đau truyền tới, đây không phải là mơ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520443/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.