“Nếu cho bản vương một cơ hội, bản vương chắc chắn sẽ đích thân dẫn người đi giết cả nhà cậu”.
“Có nghĩa là ông thừa nhận rồi đúng không?”
Diệp Bắc Minh ngửa mặt lên trời hét to:
“Ba, mẹ, anh cả, mọi người nhìn thấy rồi chứ? Hung thủ giết người đang ở ngay trước mắt, hôm nay Bắc Minh sẽ trả thù cho mọi người!”
“Báo thù? Ha ha ha ha…”
Vua Giang Nam đột nhiên bật cười, trong giọng nói hàm chứa vẻ tự giễu.
“Diệp Bắc Minh, cậu quá ngây thơ!”
“Tôi là vua Giang Nam, nhà họ Diệp cậu chỉ là một gia đình giàu nho nhỏ, tôi nắm quyền Giang Nam, vì sao phải giết người nhà của cậu chứ?”
Diệp Bắc Minh ngẩn ra, sau đó sắc mặt anh tối sầm: “Ông có ý gì?”
“Có người muốn cả nhà cậu chết!”
Vua Giang Nam cười gằn.
“Là ai?”
Con ngươi Diệp Bắc Minh co rụt, người có thể ra lệnh cho vua Giang Nam nhất định sẽ không đơn giản.
“Đùng!”
Diệp Bắc Minh bật nhảy lên cao như một con vượn, đáp xuống trước mặt vua Giang Nam rồi đưa tay bóp lấy cổ ông ta.
Tất cả mọi người hoảng sợ!
Đây là vua Giang Nam đấy, thế mà bây giờ ông ta lại bị Diệp Bắc Minh bóp cổ như một con chó chết, cấp dưới có một trăm nghìn quân cấm vệ mà lại không thể cứu mạng ông ta.
“Nói!”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng quát.
“Sư đệ, khoan đã!”
Bỗng một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, tất cả mọi người nhìn về phía cổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3520441/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.