Mái tóc đen nhánh ban đầu, trong nháy mắt biến thành màu tím đỏ!
Một ý niệm! Nhập ma!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kinh hãi: “Nhóc con, đừng như vậy, mau giữ vững bản tâm!”
“Giữ vững phòng tuyến tâm lý cuối cùng!”
Diệp Bắc Minh nhếch mép cười, ánh mắt tà mị, đầy mùi máu tanh: “Tiểu Tháp, ông sai rồi! Đây mới là bản tâm của tôi!”
“Tất cả mọi người đều ép buộc tôi, nếu chính đạo không thông! Tôi thà nhập ma!”
“Kiếm tới!!!”
Diệp Bắc Minh giơ tay lên nắm chặt, Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục rơi vào tay anh: “Đi, theo tôi đến đế đô!”
…
Đế đô, sâu trong hoàng cung, bên trong một đại điện.
Tiêu Trấn Quốc nghe xong lời giải thích của Tù Sư, mí mắt giật giật: “Tù Sư, ông không đùa chứ?”
“Tên nhóc Diệp Thần kia thật sự khủng khiếp như vậy, một mình chém giết hơn năm trăm Chân Quân cảnh, ngay cả ông triệu hồi ra sư tử chín đầu cũng không phải đối thủ của hắn ư?”
Những người khác trong đại điện đều không thể tin được!
Lão Hà và Bạch Tông Hà nhìn nhau, đều cảm thấy Tù Sư đang nói đùa!
Tù Sư chỉ vào ngực mình: “Tiêu Trấn Quốc, ông cảm thấy bản vương đang nói đùa sao?”
“Thực lực của tên nhóc này đã không thể kiểm soát, hai chúng ta liên thủ có lẽ còn có cơ hội!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3499377/chuong-2287.html