Những người còn lại hoảng sợ chạy trốn tứ tung!
Diệp Bắc Minh giơ tay nắm lại, thanh kiếm không nhìn rõ hình dạng kia bay trở về tay anh, giọng nói như tử thần vang lên: "Cái chết kêu gọi, Sát Thần thức tỉnh!"
"Cái chết, giết chóc, máu tươi, thần hồn!"
"Giết!!!"
Kiếm khí bùng nổ, sương máu bay đầy trời!
Dưới Kiếm Trấn Ngục, mười người chết không toàn thây!
"Đừng..."
"Tôi sai rồi... cứu tôi!!!"
Các tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên!
Có người cầu xin tha mạng, có người chiến đấu tới cùng, có người chạy trốn thảm hại!
Tất cả đều không ngoại lệ, bị huyết mang đánh úp tới rồi ngã xuống đất.
Một lát sau, hơn 500 người cảnh giới Chân Quân đều ngã xuống, ngay cả thân thể cũng không còn sót lại chút gì!
Toàn bộ máu thịt và thần hồn đều bị Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục nuốt chửng!
Giờ phút này.
Ở giữa chiến trường chỉ còn lại một người, Diệp Bắc Minh!
Trên người anh tỏa ra một luồng khí tức chết chóc áp đảo, khiến những tu võ giả ở gần tháp Đế Cốt run rẩy và tiếp tục rút lui...
...
Cách xa tháp Đế Cốt cả ngàn dặm.
Ầm ầm!!!
Một bóng người bay qua như phát điên, nhanh như tia chớp, vang dội như sấm sét!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3496072/chuong-2276.html