“Đợi đã!”
Phía sau vang lên một giọng nói lạnh như băng!
Tù Kiếm quay đầu với sắc mặt khó coi.
Chỉ thấy Diệp Bắc Minh nâng một ly rượu, chậm rãi uống một ngụm: “Trước nay bản thánh tử không thích ức hiếp người khác, nhưng cũng sẽ không chịu để người khác ức hiếp!”
“Vừa nãy mày nói gì với tao? Quỳ xuống xin lỗi? Giết con chó của tao?”
“Rồi tự phế võ công bò ra ngoài?”
Tù Kiếm cắn răng: “Mày muốn thế nào?”
Diệp Bắc Minh cười: “Tự làm theo lời mày vừa nói!”
Trong đôi mắt của Tù Kiếm bùng phát ra sát ý kinh thiên!
Một thanh niên Nguyên tộc bên cạnh càng tức giận quát lớn: “Dạ Thần, mày đừng quá đáng quá!”
“Ma tộc suy thoái, cho dù mày là Thánh Tử Ma Tộc thật, mày dám động vào người của nhà ho Tù Nguyên tộc hả?”
“Ồn ào!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu!
Năm ngón tay nắm hư không, tên thanh niên nhà họ Tù vừa lên tiếng bay đi, một luồng sức mạnh cường mạnh hoàn toàn nghiền nát đan điền của anh ta!
Chó địa ngục trực tiếp xông lên, nuốt sống thanh niên nhà họ Tù!
“Người tiếp theo là mày đấy!”, Diệp Bắc Minh cười tà mị.
“Suýt!”
Mọi người trong Lầu Đế Khuyết hít khí lạnh lần nữa!
Trái tim của Tù Kiếm không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3480505/chuong-2207.html