Một người đàn ông trung niên cười đi đến, nhìn có vẻ khá bình thường, chỉ là trên người trải đầy ma vân!
Ông ta tóm lấy bả vai của Diệp Bắc Minh, nhấc cổ tay lên.
Nhấc Diệp Bắc Minh lên khỏi đất giống như nhổ củ cải: “Tôi là bác cả Thiên Ma, chào mừng cậu về nhà!”
“Mọi người còn ngây ra đó làm gì? Còn không ra cho cháu cả biết mặt?”
“Tôi là Vũ Ma!”
“Tôi là Trụ Ma!”
“Tôi là Hồng Ma!”
“Tôi là Hoang Ma!”
Bốn bóng hình đi ra từ trong ma khí, tuy người nào trông cũng xấu xí quái dị!
Nhưng máu trong người Diệp Bắc Minh khẽ sôi sục, cơ thể cũng dần nóng lên!
Những người này thực sự là người thân của mình sao?
Từ mười năm trước nhà họ Diệp bị tiêu diệt, anh chưa từng trải nghiệm cảm giác máu mủ tình thân!
“Tôi đến rồi đây!”
Thịch thịch thịch!
Đại địa đang chấn rung, giống như động đất cấp ai mươi!
Địa Ma xông đến trước mọi người, xấu hổ sờ đầu: “Cháu trai, vừa nãy không làm cậu đau chứ?”
Diệp Bắc Minh giật khóe miệng: “Bác hai, cháu không sao!”
Địa Ma cười he he: “Tôi biết ngay mà, tên nhóc cậu cơ thể cường tráng!”
Tiến lên lại vỗ Diệp Bắc Minh một cái!
Diệp Bắc Minh cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3477140/chuong-2197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.