Một luồng khí tức chết chóc ập đến, khiến Viên Thanh Cương không nhin được run lên: “Thanh kiếm này có vấn đề!”
Xoẹt!
Trong kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lại bùng phát ra một đường kiếm khí màu máu, chém mạnh xuống!
Viên Thanh Cương mau chóng ra tay, chống đỡ về phía kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Phụt!
Hai tay tiếp xúc đến kiếm khí màu máu lập tức nổ tung, sóng khí đập mạnh lên lồng ngực ông ta, kêu thảm một tiếng bay ra!
Đồng thời phía sau mọi người vang lên một giọng nói thích thú: “Đùa với các ông lâu như vậy, nên kết thúc rồi!”
“Giọng này là…”
Bốn người còn lại cùng quay đầu, chỉ thấy một khuôn mặt thiếu niên xuất hiện phía sau, khóe miệng nhếch nụ cười thích thú!
“Diệp Bắc Minh! Làm sao có thể, mày chưa chết?”
Suýt!”
Bốn người tê dại da đầu, hít khí lạnh: “Sao mày có thể ở đây, vừa nãy người trong trận pháp là ai?”
“Hình nộm, ra đi!”
Diệp Bắc Minh dậm chân.
Hư không phía sau dao động, một thiếu niên trông giống y hệt anh đi ra!
“Chạy! Mau chạy đi!”
Ba người lão tổ Thất Tinh, lão tổ Lục Đạo, lão tổ Độn Thế sợ vỡ gan, không còn muốn chiến đấu, quay người định tháo chạy!
Lúc trước sáu Tổ Cảnh cũng không giết được Diệp Bắc Minh, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3464404/chuong-2158.html