“Hoa tộc chúng tôi một mực trung thành lập tức đi gặp Thần Quân muốn giải thích, mà không biết điều chờ đợi chúng tôi là một trận sát phạt…”
“Hơn trăm đại năng tuyệt đỉnh của Hoa tộc bỏ mạng, Hoa Vương Diệp Quân Lâm vì chứng minh Hoa tộc trong sạch nên không phản kháng, bị bảy Vương tộc liên thủ bao vây tấn công tiêu diệt thần hồn!”
“Hoa tộc chết, hàng triệu con dân vô tội bị giết…”
“Chỉ còn lại mấy người cuối cùng hộ tống huyết mạch Hoa Vương trốn chạy khỏi Thần Quốc Hỗn Độn…”
Mấy câu ngắn ngủi như có một loại sức mạnh thần bí!
Hai tay Diệp Bắc Minh run lên, đôi mắt hơi đỏ bừng: “Vãi! Cái gì vậy!”
“Tại sao phải đợi chết? Cho dù làm phản thì đã làm sao?”
“Những người xưng vương xưng hầu, đâu phải sinh ra đã như vây! Người của Hoa tộc ta không làm được hoàng đế của Thần Quốc Hỗn Độn chắc?”
Tiếp tục đọc.
“Cậu có suy nghĩ này, chúng tôi rất mừng!”
“Vãi…”
Diệp Bắc Minh hoàn toàn ngẩn người: “Các người còn biết cả suy nghĩ của tôi?”
Tiếp tục đọc.
“Hoa tộc bị vu hại như vậy, chúng tôi gần như chết hết! Vốn đã chán nản lạnh lòng, chuẩn bị xuống thế giới cấp thấp kéo dài hơi tàn!”
“Ai ngờ Thần Quốc Hỗn Độn vốn không định tha cho chúng tôi, họ điên cuồng truy giết con cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3461710/chuong-2137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.