Lúc này.
Thành thứ nhất, nói là thành thứ nhất, thực tế cũng không khác gì với một đất nước của loài người.
Vì nó thực sự là rộng lớn đến chẳng ra sao!
Có ai từng thấy một thành trì chứa hơn một tỷ người dân, trong bán kính một trăm ngàn dặm?
Trong đại sảnh nhà họ Trần, phủ thành chủ.
Hàng triệu bóng người xếp hàng hai bên đại sảnh, mong ngóng nhìn chằm chằm vị trí cao nhất trong đại sảnh!
Không biết qua bao lâu, một bóng hình già nua chậm rãi đi ra, ngồi lên vị trí gia chủ!
Gia chủ nhà họ Trần khoanh tay đứng bên cạnh hầu hạ cứ như Trần Tinh Huy là đứa trẻ!
“Tham kiến lão tổ!”
Hàng triệu người đồng loạt quỳ xuống.
Đôi mắt già nua của Trần Lục Chỉ lướt qua giống như chim ưng, tất cả người nhà họ Trần không nhịn được run lên ớn lạnh!
Dường như những gì nghĩ trong lòng đều bị lão tổ nhìn thấu!
“Người của Hoa tộc quay lại rồi, nhớ năm đó lúc Hoa tộc bị tiêu diệt, lão phu còn là đứa trẻ!”
Giọng của Trần Lục Chỉ không lớn, nhưng giống như tiếng sét đánh truyền vào tai mỗi người: “Không ngờ, trong cuộc đời này, lão phu còn có thể nghe thấy tin tức của người Hoa tộc!”
“Tinh Huy!”
Trần Tinh Huy quỳ một chân xuống: “Lão tổ, có huyền tôn!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3450125/chuong-2092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.