“Tôi đi gọi nha hoàn, bảo họ đến giúp cô”.
Giọng của Vương Yên Nhi vang lên: “Tôi đã sắp xếp mấy nha hoàn đi làm việc khác rồi, nửa canh giờ sau mới quay lại”.
“Hay là, cậu Diệp, cậu giúp tôi đi?”
“Tôi?”
Diệp Bắc Minh ngẩn người.
Vương Yên Nhi đỏ mặt đến tận mang tai, giọng như con kiến: “Tôi tin nhân phẩm của cậu Diệp, cậu nhắm mắt là được”.
“Được!”
Nói đến đây, Diệp Bắc Minh cũng không tiện nói gì.
Trực tiếp cắt đứt liên hệ với tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Nhắm mắt chậm rãi đi đến gần bồn tắm!
Vương Yên Nhi bước ra từ trong nước, miệng cắn một chiếc khăn đưa qua: “Cậu Diệp, lau người trước…”
Lúc lau, hai người không tránh khỏi tiếp xúc!
Vương Yên Nhi nín thở, cơ thể yêu kiều run lên!
Cuối cùng.
Lau xong.
Diệp Bắc Minh giúp Vương Yên Nhi mặc quần áo!
“Cậu Diệp… cậu có thể mở mắt rồi…”
Diệp Bắc Minh mở mắt, toàn thân Vương Yên Nhi từ trên xuống dưới đỏ ửng!
Vì để bớt lúng túng, anh mau chóng nói: “Yên Nhi, tôi tìm được cách hồi phục hai cánh tay cho cô rồi!”
Cơ thể Vương Yên Nhi run lên: “Cậu Diệp, cậu nói gì! Tìm được cách hồi phục hai cánh tay của tôi rồi ư?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3435694/chuong-2050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.