“Mỗi lần khu thí luyện mở ra ít nhất kéo dài một tháng, các cậu mới bảy ngày mà đã ra rồi?”
“Chuyện gì vậy, sao nhiều người ra liền một lúc thế?”
Rất nhiều cường giả cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ ở quảng trường cau mày!
“Sư phụ, chúng con cũng không muốn ra!”
“Chúng con bị người khác đuổi ra…”
“Cái gì? Bị người khác đuổi ra?”
Mọi người ngẩn người, trên mặt lóe lên tia tức giận: “Khu thí luyện lớn như vậy, mấy ngàn di tích mặc cho các con thám hiểm!”
“Mọi người đều là người của điện Thần Hoàng, nước sông không phạm nước giếng, ai mà quá đáng như vậy?”
“Dĩnh Nhi, là ai làm?”
Sư phụ của Sở Dĩnh Nhi, Liễu Tố Tố sầm mặt, bà ta cũng nổi giận thực sự!
Nguyễn Nguyệt Cầm và Trương Chính Càn quay sang nhìn nhau!
Một ông lão áo choàng xám lạnh giọng quát: “Đừng để lão phu biết, nếu không nhất định cho hắn một bài học sâu sắc!”
“Nói với lão phu, là ai?”
Trên mặt mọi người hiện lên vẻ kinh sợ!
Liền sau đó.
Đường nứt không gián cuối cùng xuất hiện, một bóng hình ngạo mạn đi ra: “Nhiệm Chưởng Vân, là tôi!”
Những người cảnh giới Thần Hoàng có mặt đều ngẩn người!
Tuy Đường Hạo cũng là cảnh giới Thần Hoàng, nhưng chỉ là cảnh giới Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3434165/chuong-2043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.