“Cái gì? Không ổn! Cẩn thận bị lừa!”
Vẻ mặt Vương Yên Nhi biến sắc.
Tóm góc váy đi đến phía đối diện con phố!
Thánh Thủ Các!
Thiên Đan Phường!
Hai biển hiệu lớn nổi bật chói mắt!
Ở bên góc của tấm biển có một biểu tượng quen thuộc lọt vào mắt.
“Biểu tượng của nhà họ Ngư!”
Vương Yên Nhi kinh ngạc.
Bỗng nhiên.
“Cuồng Đan thua rồi!”
Trong Thiên Đan Phường truyền ra tiếng bàn tán xôn xao!
Vương Yên Nhi vội vàng chen vào trong đám đông!
Trong đại diện của Thiên Đan Phường gần như chật kín người!
Chỉ thấy Cuồng Đan đứng trước một đỉnh đan, vẻ mặt hồn siêu phách lạc: “Tôi thua rồi… tôi lại thua rồi…”
Có ba ông lão đứng đối diện!
Một ông râu cá chê!
Một người một mắt!
Một ông râu tóc đều bạc trắng!
Trên khuôn mặt người nào cũng mang theo vẻ lạnh lùng!
Ông lão râu cá trê cười nói: “Đây chính là Cuồng Đan trong truyền thuyết sao? Ngô Đức Lộc tôi còn chưa dùng hết toàn lực mà ông đã thua rồi!”
“Ông còn có vụ cược vừa nãy chứ?”
“Hoặc là cả đời không được phép luyện đan, hoặc là tự chặt một cánh tay!”
Đôi mắt Cuồng Đan đỏ bừng: “Tôi từng hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3428167/chuong-2017.html