Nhìn thấy Diệp Bắc Minh quay về, Nguyễn Thanh Từ thở nhẹ nhõm: “Cuối cùng hai người cũng về rồi, cậu Diệp không gặp nguy hiểm chứ?”
Diệp Bắc Minh thản nhiên lắc đầu: “Tôi không sao”.
Trực tiếp ngồi xuống, lấy ra một miếng thịt thú rừng từ chiếc nhẫn trữ vật ra nướng!
Đường Hạo cau mày!
Từ Tử Lâm thấy vậy quát một tiếng: “Ai cho anh ngồi nghỉ hả? Vừa nãy bảo anh đi tuần tra, anh không nghe thấy phải không?”
Diệp Bắc Minh lộ ra nụ cười như không cười!
“Nhóc con, cười cái gì? Nếu không muốn tuần tra thì cút ngay lập tức cho tôi!”
Từ Tử Lâm tỏ vẻ mặt thích thú!
Hắn nghĩ Diệp Bắc Minh quay về, chắc chắn là lo sợ gặp phải nguy hiểm trong khu thí luyện.
Trương Đạc thấy tình hình không ổn, vội lên tiếng: “Đừng ồn nữa, để cậu Diệp nghỉ ngơi đi, tôi đi tuần tra là được!”
Nói xong, vội vàng lao đi tuần tra!
Từ Tử Lâm ngẩn người, nhìn sang Trương Đạc với ánh mắt kinh ngạc truyền âm: ‘Từ sau khi Trương Đạc quay lại thì không đúng lắm, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?’
‘Con người Trương Đạc như ngọn cỏ đầu tường, hắn quay ngoắt một trăm tám mươi độ với Diệp Phong, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó!’, Đường Hạo trả lời với con mắt băng lạnh.
Nhìn chằm chằm khuôn mặt của Diệp Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3428154/chuong-2014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.