Trong mấy nghìn người, ngoại trừ đám người Đường Hạo, Vệ Tể, vậy mà còn có hơn chục người trẻ tuổi cũng là cảnh giới Thần Hoàng sơ kỳ!
Còn lại phần lớn đều là cảnh giới Thần Tôn, hầu như không có người nào thuộc cảnh giới Thiên Thần!
Diệp Bắc Minh là người duy nhất để lộ ra hơi thở của cảnh giới Đế!
Ầm, ầm!
Đột nhiên, quảng trường dưới chân rung chuyển!
Vô số đạo phù văn sáng lên, hư không hơi rung động!
Một tiếng “ầm” vang trầm, âm thanh như tiếng xé vải vang lên!
Hư không bị xé mở ra một vết rách, một luồng hơi thở cuồng bạo ập vào mặt!
"Đi!"
Một số thanh niên cũng không nhịn nổi nữa mà bước một bước vào trong đó!
Lạc Khuynh Thành lúc này mới ném một chiếc nhẫn chứa vật cho Diệp Bắc Minh: "Thứ chị muốn đều được ghi lại ở phía trên!"
Diệp Bắc Minh thu hồi nhẫn chứa vật, suy tư một chút!
Anh đi theo sau lưng đám người Đường Hạo, Từ Tử Lâm, Trương Đạc, Nguyễn Thanh Từ, bước vào nơi thí luyện!
"Diệp Phong!"
Anh còn chưa kịp cẩn thận kiểm tra tình huống xung quanh, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai!
Sở Dĩnh Nhi đi qua: "Anh có nhìn thấy thứ mà tôi để lại không? Anh đến điện Thần Hoàng là để tìm tôi phải không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3427242/chuong-2010.html