“Đồng thời, cũng là chào tạm biệt ông một thời gian!”
Trịnh Thiên Quyết lướt nhìn Diệp Bắc Minh một cái: “Cậu nhóc, tôi không hiểu lời của cậu”.
Diệp Bắc Minh giải thích: “Tiền bối, tôi nhất định sẽ thực hiện cam kết lời hẹn ngàn năm!”
“Nhưng, tôi còn có việc quan trọng hơn phải làm, tôi đến đây là để đưa mấy người Nhược Tuyết, Hầu Tử đi!”
Trịnh Thiên Quyết lắc đầu: “Sợ rằng cậu không đưa bọn họ đi nổi!”
Diệp Bắc Minh cau mày: “Chẳng lẽ tiền bối còn cần con tin?”
Trịnh Thiên Quyết hừ lạnh lùng một tiếng: “Cậu coi lão phu là người thế nào?”
“Tuy lão phu bị nhốt ở đây, nhưng nhìn người rất chuẩn!”
“Cho dù phụ nữ và anh em của cậu không ở đây, cậu cũng sẽ đến!”
“Thôi vậy, đi theo tôi, cậu tự xem đi!”
Nói xong, Trịnh Thiên Quyết dẫn Diệp Bắc Minh đến trước vách đá cao mấy trăm trượng!
Vách đá nguy nga, giống như một dãy núi cao chót vót!
Hầu Tử đứng im, ngẩng đầu nhìn văn tự trên vách đá!
Mặc cho Diệp Bắc Minh hét gọi thế nào, Hầu Tử như không nghe thấy, vẫn luôn đứng ở đó bất động!
“Có chuyện gì vậy?”
Diệp Bắc Minh ngạc nhiên.
Trịnh Thiên Quyết cười: “Nơi này là từng là chiến trường của thần, thứ để lại trên vách đá là truyền thừa của thần!”
“Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3384550/chuong-1937.html