“Vãi… tên nhóc này có lai lịch thế nào, khẩu khí lớn như vây?”
“Hắn dám nói ngồi ngang hàng với tông chủ Trấn Hồn Tông?”
Các thực khách trong tửu lầu sợ hãi lùi lại.
Thạch Trung Hổ mở to đôi mắt, ông ta biết Diệp Bắc Minh rất cuồng ngạo, nhưng cũng không ngờ cuồng ngạo đến thế!
“Chủ nhân, thế lực của Trấn Hồn Tông rất lớn, cậu…”
Ngay cả cô gái đeo khăn che mặt bên cạnh Trương Thiên Vũ cũng ngạc nhiên lướt nhìn Diệp Bắc Minh một cái!
Trong đôi mắt đẹp chớp lên gợn sóng!
Chỉ có Hầu Tử mặt đầy kích động: ‘Đây mới là anh Diệp mà mình quen thuộc! Tông chủ gì chứ, chẳng là cái thá gì!’
“Người thanh niên, không được sỉ nhục Trấn Hồn Tông, không được sỉ nhục bố của tôi!’
Sắc mặt Trương Thiên Vũ lạnh lùng, trực tiếp hạ lệnh: “Bắt lấy hắn! Áp giải về sơn môn Trấn Hồn Tông, quỳ ăn năn hối cải vạn năm!”
“Rõ!”
Hai ông lão cảnh giới thần tôn đỉnh phong phía sau Trương Thiên Vũ đang định ra tay!
“Dừng tay!”
Bỗng nhiên, một giọng nói già nua gấp gáp vang lên: “Đừng làm bừa, cậu ta nói không sai!”
“Cái gì?”
Mọi người trong tửu lầu đều kinh ngạc, tất cả quay đầu nhìn ra cửa lớn tửu lầu.
Chỉ thấy, một đám người mặc trang phục Trấn Hồn Tông mau chóng đi vào, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3376810/chuong-1877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.