“Biên giới của rừng rậm Tinh Hồn tổng cộng một triệu dặm, cách một vạn dặm thì có một toàn thành, tổng cộng một trăm tòa thành”.
“Một khi có yêu tộc xuất hiện, cả trăm tòa thành sẽ cùng phát ra cảnh báo, võ giả của nhân tộc có thể biết ngay lập tức”.
“Muốn tiến vào rừng rậm Tinh Hồn, thì phải tiến vào một tòa thành trong đó trước!”
Lúc này Diệp Bắc Minh mới chú ý đến.
Giữa mỗi tòa thành có liên kết trận pháp, một màn sáng trong suốt chìm vào sâu trong bầu trời, hoàn toàn ngăn cách liên lạc giữa rừng rậm Tinh Hồn và bên ngoài!
Chẳng lẽ có chỗ kỳ diệu giống với vạn lý trường thành của Hoa Hạ?
“Đi thôi”.
Diệp Bắc Minh gật đầu, lúc đi đến gần cổng thành.
Một khuôn mặt quen thuộc lọt vào tầm mắt.
Hầu Tử!
Anh ta mặc trang phục của binh sĩ canh thành, đang kiểm tra những người ra vào!
Diệp Bắc Minh ngac nhiên: “Hầu Tử, sao anh lại ở đây?”
Hầu Tử ngẩn người, sau khi nhìn thấy Diệp Bắc Minh cũng rất kích động: “Anh Diệp, sao anh lại đến đây?”
Bàn giao với binh sĩ bên cạnh một câu, rồi chạy đến trước Diệp Bắc Minh.
Vô cùng kích động ôm Diệp Bắc Minh một cái: “Tôi còn tưởng trong mấy năm cũng không thể gặp lại anh chứ, không ngờ anh Diệp lại đến rừng rậm Tinh Hồn!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3376063/chuong-1870.html