“Hắn coi xương Chí Tôn là cái gì? Nếu không làm tốt công tác chuẩn bị sẵn sàng, thì hắn sẽ bị phế!”
“Đúng thế, từng có người dung hợp xương Chí Tôn thất bại, hoàn toàn thành phế nhân!”
Mọi người nhỏ tiếng bàn luận.
Đôi mắt Ngư Thanh Thư đỏ bừng, vẻ mặt đầy ghen ghét: “Tên nhóc này muốn dung hợp xương Chí Tôn trước mặt nhiều người? Bố, chúng ta có thể để anh ta thành công sao?”
Ngư Thất Tình tỏ vẻ mặt không thể tin nổi: “Thanh Thư, cho dù nhà họ Ngư chúng ta không giúp cậu Diệp, cũng không cần dẫm đạp người ta chứ?”
Ngư Chính Dương lạnh mặt: “Thanh Thư nói đúng! Tuyệt đối không thể để tên nhóc này dung hợp thành công!”
“Thanh Thư, con có cách gì không?”
Ông ta nhìn sang con trai.
Ngư Thanh Thư cười xấu xa: “Bố, võ giả chúng ta bế quan đều phải ở trong môi trường yên tĩnh tuyệt đối!”
“Tên nhóc này muốn dung hợp xương Chí Tôn, nếu bị ảnh hưởng gì, bố cảm thấy ah ta còn có thể thành công không?”
Ngư Chính Dương hiểu ra: “Con trai bố rất thông minh!”
“He he!”
Ngư Thanh Thư cười đắc ý, bước ra một bước.
Nhìn xung quanh quát lớn: “Tuyệt đối không thể để tên nhóc này dung hợp xương Chí Tôn, chúng ta phải dùng mọi cách ngăn hắn lại!”
Lời vừa được nói ra, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3373215/chuong-1842.html