Người đàn ông trung niên tỏ vẻ mặt kỳ lạ: “Con bé chết tiệt này đã chảy cạn máu tươi, lại có thể trụ được lâu như vậy?”
“Tiếc là con bé này chưa đến sáu tuổi, không thể kiểm tra căn cốt của nó!”
“Nếu không tao thực sự muốn xem, rốt cuộc nó có căn cốt gì!”
“He he, chủ nhân, tôi có một cách”, tên râu cá trê bên cạnh cười.
Người đàn ông trung niên nhìn hắn: “Cách gì?”
Tên râu cá chê cười nói: “Lực sinh mệnh của nó mạnh mẽ như vậy, hay là đưa nó về đào tạo thành một huyết nô!”
“Trước khi nó sáu tuổi, chúng ta cố thể lấy máu quý trong cơ thể của nó không giới hạn!”
“Đợi sau khi nó được sáu tuổi, rồi lại thử căn cốt!”
“Nếu căn cốt nghịch thiên, không chừng có thể trở thành lư đỉnh của mấy cậu ấm gia tộc đấy!”
“Ha ha ha!”
Người đàn ông trung niên cười lớn, vỗ vai của tên râu cá trê: “Vẫn là tên nhóc mày lắm quỷ kế, làm vậy đi!”
Tên râu cá trê lập tức tiến lên, tóm lấy Diệp Nặc.
“Hu hu, đừng! Cầu xin các người cứu mẹ tôi…”
“Nhóc con, đừng khóc nữa, mẹ này đã chết rồi!”
Người đàn ông trung niên hừ một tiếng: “Đoạn Bắc Minh tao nhắc mày một câu!”
“Mạng người là thứ không đáng tiền nhất trong thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371713/chuong-1789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.