Diệp Bắc Minh lạnh lùng hừ một tiếng, tay trái chí tôn tấn công ra một quyền!
Gru!
Một con huyết long lại xông ra từ tay trái chí tôn, đập mạnh lên sau lưng của Lâm Trọng Sơn đang xông vào cánh cửa vị diện!
Phập!
Một làn sương máu nổ tung!
Cánh cửa vị diện biến mất!
Tất cả mọi người như Vương Tư Đạo, Vương Yên Nhi, Vương Nguyên, Ngư Thất Tình, Ngư Chính Dương đều giữ trạng thái sửng sốt, đồng tử không ngừng co lại!
Những võ gải đến tham gia chọn thần giáng, càng chấn kinh không thể chấn kinh hơn!
Toàn hội trường tĩnh lặng như cái chết, không một tiếng động!
Không biết qua bao lâu, giọng của Diệp Bắc Minh vang lên: “Các vị, ngây ra đó làm gì?”
“Chỉ là sự cố nhỏ thôi, chẳng lẽ lựa chọn thần giáng không tiếp tục nữa sao?”
Lúc này mọi người mới phản ứng lại.
Tất cả nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc!
Liền sau đó, một ông lão lên tiếng một bước: “Cậu Diệp, lão phu Ngụy Vô Nhai đến từ Trấn Hồn Tông”.
“Vốn dĩ vòng cuối cùng của tuyển chọn thần giáng là do hai vị trưởng lão Lâm Trọng Sơn và Lục Duệ phụ trách”.
“Giờ đã… khụ khụ, giờ họ đã chết, thì để tôi phụ trách đi?”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Mời”.
“Được”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371706/chuong-1782.html