Bên trong sơn động, Nguyễn Thanh Từ nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, khuôn mặt xinh đẹp biến sắc: "Anh Diệp, không ổn rồi..."
Giờ phút này.
Diệp Bắc Minh ngồi xếp bằng!
Cơn giận dữ ngút trời trào dâng trong lòng!
Một đạo ánh sáng máu phun ra trên khoảng không của đỉnh đầu, ngưng tụ thành một một hộp sọ đẫm máu!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hét lớn một tiếng: "Nhóc con, giữ vững tâm trí, tuyệt đối đừng để tẩu hỏa nhập ma!"
"Đệt! Tiểu tháp, hai người này đáng chết!", Diệp Bắc Minh gầm lên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Xương Chí Tôn đã dung hợp được một nửa. Hiện tại những gì cậu có thể làm chính là tin tưởng vào ý chí của người anh em này!"
"Tuyệt đối không thể để thất bại trong gang tấc!"
"Nghe lời bổn tháp, tập trung tinh thần, dung hợp xương Chí Tôn!"
…
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Trong lồng giam, tròng mắt của Hầu Tử đỏ bừng, thân thể không ngừng run rẩy: "Cô Chu, cô Long, cô Mặc, nếu như lát nữa tôi có làm ra chuyện xấu gì!"
"Thì xin các người cứ trực tiếp giết chết tôi!"
Ba người lắc đầu: "Hầu Tử, đừng nói những lời ngu ngốc, cố gắng chịu đựng!"
Trương Vân Phi cau mày: "Đã qua mười lăm phút, thằng nhóc này thật có thể chịu đựng được sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371695/chuong-1771.html