“Có phải bọn họ đã làm gì rồi không? Nói mau!”
“Mẹ kiếp, ông mau nói đi!”
Thấy Cừu Kiêu đột nhiên nổi điên!
Tất cả mọi người đều sợ điếng người!
Khóe môi Giang Nhiên giần giật!
Thế mà anh còn bảo tôi phải chú ý à? Thế anh thì sao?
Trần Vạn Lê trợn ngược mặt, thở không ra hơi: “Sư huynh Cừu Kiêu… Tôi… Khụ khụ…”
“Tôi không thở được...”
“Đù!”
Cừu Kiêu nhấc bổng Trần Vạn Lê lên rồi ném mạnh xuống đất: “Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Nếu như ông không giải thích rõ ràng!”
“Tôi sẽ giết cả nhà ông!”
Tròng mắt của Cừu Kiêu gần như nổ tung!
Trần Vạn Lê nằm dưới đất thở thoi thóp trả lời: “Sư huynh Cừu Kiêu, tôi cũng không biết bọn họ đã làm gì hay chưa!”
“Điều duy nhất tôi biết là Diệp Bắc Minh ôm theo cô Nguyễn, bị Giới Long Vương truy sát!”
“Ôm liền suốt bảy ngày trời…”
“Bảy ngày!”
Con ngươi của Cừu Kiêu thu nhỏ lại, ở trong mắt anh ta, ngoại trừ hung dữ và tàn bạo ra thì không còn gì khác!
Bảy ngày!
Dù cho hai người không làm gì nhưng chỉ ôm nhau bảy ngày thôi cũng đủ làm anh ta phát điên!
“Chết! Chết! Chết! Tôi muốn cậu ta phải chết!”, Cừu Kiêu còn điên cuồng hơn Giang Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371691/chuong-1767.html