“Hu hu hu…”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục òa khóc hu hu!
Cảm động thực sự: “Ha ha ha… Cậu nhóc, bản tháp không nhìn nhầm người mà!”
“Ơn nghĩa của chủ nhân hôm nay, tiểu tháp sẽ sống chết cùng chủ nhân!”
Diệp Bắc Minh trừng đôi mắt to: “Được rồi, đừng nói lời vô nghĩa!”
“Bây giờ, ông nói cho tôi biết dùng mẫu thạch Hỗn Độn luyện chế thân tháp cho ông bằng cách nào?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Bây giờ cậu là chủ nhân của mẫu thạch Hỗn Độn, như những gì cậu nghĩ!”
“Cậu có suy nghĩ thế nào thì nó sẽ diến hóa thành ra như vậy”
“Ồ?”
Ánh mắt Diệp Bắc Minh sang lên.
Đưa tay ra, ấn lên mẫu thạch Hỗn Độn.
Một ý nghĩ!
Một cảnh không thể tưởng tượng xảy ra!
Mẫu thạch Hỗn Độn lập tức hóa thành hai nửa!
Diệp Bắc Minh kinh ngạc, vừa nãy anh đang nghĩ làm thế nào để cắt đôi mẫu thạch Hỗn Độn!
Không ngờ một ý nghĩ thôi mà đã thành sự thực!
“Tốt! Hóa thành tháp, Càn Khôn Trấn Ngục!”
Diệp Bắc Minh ấn một tay lên một nửa mẫu thạch Hỗn Độn trong đó.
Vù!
Mẫu thạch Hỗn Độn rung lên dữ dội, khí tức Hỗn Độn lưu chảy!
Trong mấy hơi thở ngắn ngủi, một tòa bảo tháp màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371655/chuong-1731.html