"Cho đến lúc đó, không có bất kỳ người nào có thể cứu được anh đâu!"
Sau đó anh ta quay người, nhảy xuống đài võ đạo.
Cùng lúc đó, sâu trong cấm địa, ở một hang động bị bỏ hoang nào đó.
"Người anh em, cậu có tiến bộ không nhỏ, biết lợi dụng ưu thế của mình!"
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Với tốc độ này, chỉ cần mấy tháng nữa là cậu sẽ có thể nghiền ép Hạng Cửu U!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Lần thứ nhất dung hợp xương Chí Tôn thất bại, xem ra chỉ có thể chờ đợi Thiên Nguyên Quả!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười ha ha: "Không thể ngờ được tên nhóc cậu cũng sẽ có lúc thất bại!"
"Cuối cùng cũng đã có thứ khiến cậu cảm nhận được mùi vị thất bại là gì rồi!"
Giọng nói của ông ta có chút hưng phấn!
Diệp Bắc Minh bất đắc dĩ lắc đầu.
Đột nhiên, trái tim của anh co lại!
Một giây sau, trái tim lại đập loạn thình thịch thình thịch!
Sau lưng anh cũng bộc phát ra một luồng huyết khí kinh khủng, tràn ngập toàn bộ hang động!
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Tôi cảm giác huyết dịch trong cơ thể của mình như muốn sôi trào, loại cảm giác này..."
"Giống với khi bố tôi gặp nguy hiểm sinh mệnh lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371631/chuong-1707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.