“Nhưng…”
Kiếm Phá Thiên cắn răng, định nói mấy câu.
Nhưng Tần Bách Hùng trầm ngâm nãy giờ lại chợt lên tiếng: “Tôi đồng ý với quan điểm của viện trưởng Trương!”
“Rõ ràng Diệp Bắc Minh đã trở thành một kẻ tàn phế rồi, tổng viện trưởng đã chết vì cậu ta!”
“Chúng ta không cần phải lãng phí thêm tài nguyên của học viện làm gì, tốt hơn hết là hãy để cậu ta tự sinh tự diệt!”
Ông ta chuyển mắt, nhìn Phong Tuyệt Tình: “Viện trưởng Phong, viện Tuyệt Tình của bà thì sao?”
Phong Tuyệt Tình hừ khẽ một tiếng: “Các ông tự quyết định đi, chuyện này chẳng liên quan gì tới tôi!”
Nói rồi, bà ta xoay người rời đi.
...
Cấm địa của học viện Viễn Cổ.
“Tỉnh lại rồi, tỉnh lại rồi!”
“Anh Diệp tỉnh lại rồi!”
Một giọng nói quen tai vang lên.
Diệp Bắc Minh mở mắt ra, trông thấy những khuôn mặt thân quen ở trước mắt mình.
Chu Nhược Giai, Hoa Linh Lung, Hầu Tử, Long Khuynh Vũ, Mặc Phong Hành, Mặc Đình Đình,…
Diệp Bắc Minh thắc mắc: “Sao mọi người lại nhìn tôi như vậy?”
Nét mặt của Hầu Tử trông là lạ: “Anh Diệp, bọn tôi có chuyện này phải nói cho anh biết, anh nhất định không được nghĩ quẩn đâu đấy!”
“Chuyện gì?”
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371615/chuong-1691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.