Chỉ điên cuồng đánh một quyền về hướng Diệp Chấn Đường!
Diệp Chấn Đường giống như một tờ giấy, lồng ngực trong nháy mắt nổ tung, rơi từ trên Đoạn Hồn Đài cao trăm trượng xuống!
"Cậu..."
Giờ phút này, hai chân Diệp Chấn Đường đang run rẩy!
Sâu trong linh hồn đều đang e ngại!
Mà giờ phút này, Diệp Bắc Minh lại khẽ cong hai đầu gối!
Bịch!
Anh quỳ gối bên cạnh thi thể Lạc Khuynh Thành!
Một hàng huyết lệ tuôn ra: "Đại sư tỷ, em cam đoan hôm nay tất cả những người có liên quan đến chuyện này đều phải chết!"
Lấy ra một miếng vải trắng, đắp lên thi thể của đại sư tỷ.
Vù!
Liền sau đó, một luồng huyết khí ngút trời bùng phát như sóng thần!
Diệp Bắc Minh như sát thần nắm giữ sinh tử giáng xuống!
“Diệp Chấn Đường, ông đáng chết!”
Giọng của Diệp Bắc Minh cũng biến đổi!
Đôi mắt sầm xuống, nhìn lên người Diệp Chấn Đường ở dưới đài đoạn hồn.
Trái tim của Diệp Chấn Đường run lên, chỉ một ánh mắt thôi đã dọa ông ta sợ đến hối hận vì tất cả mọi việc đã làm.
Phập!
Diệp Bắc Minh dậm một chân xuống, cả người vụt nhảy thật cao.
Lao đến Diệp Chấn Đường như sao băng!
“Ngăn hắn lại, mau ngăn hắn lại!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371591/chuong-1667.html