Diệp Bắc Minh nhìn xung quanh, tối đen như mực!
Vươn tay cũng không thể thấy được năm ngón tay, giống như đang ở trong hắc động!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Cậu nhớ lại một chút xem, ký ức cuối cùng ở đâu?"
Diệp Bắc Minh cau mày, cẩn thận nhớ lại: "Tôi vì cứu trăm vị sư phụ nên đã xông vào Địa Hỏa Các!"
"Mặc dù thân thể của sư phụ không thể giữ được, nhưng thần hồn của bọn họ đã bị thu vào bên trong nghĩa địa Hỗn Độn!"
"Sau đó, tôi ăn Luân Hồi Tái Tạo đan!"
"Dược lực còn chưa hoàn toàn luyện hóa xong, nếu gặp nguy hiểm thì tôi sẽ phải sớm rời khỏi!"
"Sau khi tôi chém chết Diệp Dao, té xỉu trên đài võ đạo…"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thở phào nhẹ nhõm: "Cậu cũng may mắn lắm, thần hồn của cậu cũng không bị tổn hại!"
"Trí nhớ cũng không bị chịu ảnh hưởng!"
Diệp Bắc Minh nghi ngờ: "Đây là nơi nào?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục còn chưa kịp trả lời, một luồng sát khí cực kỳ kinh khủng đã ập đến!
Xoẹt!
Hỗn Độn bị chém ra một vệt máu, suýt chúy nữa lướt qua da đầu của Diệp Bắc Minh!
Nếu không phải Diệp Bắc Minh phản ứng kịp thời, nhanh chóng né tránh một kiếm này thì chỉ sợ anh đã chết ngay tại chỗ!
"Thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371574/chuong-1650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.