"Vương Thần Cương tôi sẽ chống cho cậu! Lão phu không tin, Huyền Giới do nhà họ Diệp các người định đoạt!"
"Được!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Ngay lập tức xé rách một cánh tay và hai cái chân còn dư lại của Diệp Dao!
"Thứ khốn nạn, mày dừng tay cho tao!", một ông lão mũi khoằm của nhà họ Diệp gầm lên.
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Tôi không dừng lại thì thế nào? Có can đảm thì ông ra tay đi!"
"Mày!"
Ông lão mũi khoằm giận dữ, đang muốn ra tay.
Lại bị một lão già mắt chột bên cạnh kéo lại, lắc đầu với ông ta: "Đừng làm loạn, một khi ông ra tay trên đài võ đạo!"
"Nhà họ Diệp phạm vào kiêng kỵ của giới võ đạo, đến lúc đó sẽ trở thành trò cười của toàn bộ giới võ đạo!"
Ông lão mũi khoằm sững sờ: "Ý của ông là?"
Lão già mắt chột liếc nhìn Diệp Dao: "Cô chủ có thể chết, mặt mũi nhà họ Diệp không thể mất!"
"Ưm... Ưm!"
Nghe được lời này, Diệp Dao điên cuồng lắc đầu.
Tám người gồm lão già mắt chột và ông lão mũi khoằm lui lại một bước, rời khỏi đài võ đạo!
Diệp Mục ngẩn ngơ, xông lên quát: "Mấy người các ông làm gì thế hả? Mau ra tay cứu chị của tôi đi!"
Lão già mắt chột lạnh lùng: "Cậu chủ, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371566/chuong-1642.html