Đương nhiên Diệp Bắc Minh cũng biết những người này đi theo mình nhưng anh vẫn lắc đầu: “Nếu nhà họ Phó dám tới gây chuyện với tôi thì nhất định tôi sẽ cho bọn họ biết thế nào là có đi mà không có về!”
Nói rồi, anh rời khỏi Huyền Các.
“Này, anh đừng hành động theo cảm tính!”
Diệp Vy Ny rất lo lắng: “Nhà họ Phó thật sự không dễ trêu đâu, nếu bọn họ chuẩn bị đầy đủ thì anh sẽ nguy hiểm tới tính mạng đấy!”
Diệp Bắc Minh dừng bước.
“Thế nào, anh ở lại thêm vài ngày chứ?”, Diệp Vy Ny hỏi.
Diệp Bắc Minh lắc đầu, nhìn Chu Nhược Giai và Lê Mộng Ly một cái.
Rồi lại chỉ vào hai ông cháu Mặc Phong Hành, Mặc Đình Đình đứng chờ bên ngoài Huyền Các: “Giúp tôi bảo vệ bọn họ an toàn!”
Diệp Vy Ny gật đầu: “Được! Đây chỉ là chuyện tiện tay mà thôi, không tính là trả nợ ân tình cho anh”.
“Cảm ơn!”
Diệp Bắc Minh dặn dò mấy câu rồi quả quyết rời khỏi Huyền Các.
Không để ý tới Diệp Vy Ny đứng la lên sau lưng.
Anh đi thẳng tới học viện Viễn Cổ!
Bảy, tám người sau lưng thấy Diệp Bắc Minh đã rời khỏi Huyền Các, lập tức móc một miếng ngọc bội truyền âm ra: “Thằng ranh đó đã rời khỏi Huyền Các rồi!”
Diệp Vy Ny thở hổn hển: “Anh...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371544/chuong-1620.html