"Anh Diệp, rốt cuộc anh là quái vật gì vậy?"
Cô ta run rẩy toàn thân, hai chân cũng run cầm cập!
Hoàn toàn không thể đứng vững được nữa!
…
Cũng trong lúc đó.
Thần Giới, Vạn Thần đỉnh.
Một vị Thiên Thần cổ xưa mở mắt ra, mặt trời, mặt trăng và các vì sao đều run rẩy!
"Tàn hồn của bổn tọa đã chết..."
Người này có chút khó tin, bấm ngón tay tính toán.
Nheo mắt lại, một giọng nói lạnh như băng vang lên: "Lại là Huyền Giới? Người được ông trời chọn lựa? Kẻ may mắn?"
Đầu ngón tay phá vỡ lòng bàn tay, ép mấy giọt máu tươi chảy ra!
Ngưng tụ thành một bức chân dung!
Nếu như Diệp Bắc Minh ở chỗ này thì anh nhất định sẽ nhận ra người trong bức tranh chính là mình!
Khoảnh khắc nhìn thấy bức chân dung này, đôi mắt Thiên Thần mở to: "Là cậu ta? Cậu ta đã trở lại!"
Lúc này, bên trong hang động.
Diệp Bắc Minh nắm chặt năm ngón tay, một luồng sức mạnh cường đại ngưng tụ: "Đây chính là cảnh giới Chúa Tể sao? Một chúa tể của thế giới nhỏ!"
"Nếu như cảnh giới Siêu Phàm trong tôi là một con hổ dũng mãnh, vậy thì cảnh giới Chúa Tể giống như một con rồng khổng lồ!"
"Nếu như chúng ta gặp lại đám người Bách Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371437/chuong-1513.html