Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Đối với những người phụ nữ khác, tôi vẫn khá là dịu dàng".
Lê Mộng Ly nghe thấy lời này thì càng khóc nức nở hơn!
"Ặc...", gương mặt xinh đẹp của Thẩm Nại Tuyết đỏ lên.
Thầm nghĩ nếu như vậy thì chẳng phải là.
Có phải những người phụ nữ khác cũng bao gồm cả cô ta không?
Đột nhiên.
"Phụt!"
Lê Mộng Ly phun ra một ngụm máu tươi, mạch máu nhô lên bên ngoài da thịt !
Một tiếng “ầm” trầm vang vang lên, thế mà toàn bộ đều nổ tung!
Chỉ trong chốc lát, cả người từ trên xuống dưới Lê Mộng Ly đều là máu tươi, nhìn thấy mà giật mình!
Thẩm Nại Tuyết giật nảy cả mình: "Anh Diệp, cô ta làm sao vậy?"
Diệp Bắc Minh nhún vai: "Cô ta vốn đang bị thương, vừa rồi lại tức giận quá mức!"
"Chân nguyên trong cơ thể nghịch chuyển, dẫn đến gân mạch nổ tung!"
"Nhưng cũng may là tôi có thể cứu!"
Nói xong anh liền tiến lên một bước, lấy ngân châm ra đâm về phía Lê Mộng Ly!
Lê Mộng Ly đưa tay ra ngăn cản Diệp Bắc Minh cứu mình: "Anh đi ra! tôi không muốn anh cứu..."
"Lê Mộng Ly tôi! Cho dù hôm nay có tức giận quá mức mà chết ở chỗ này, cũng không cần tên bại hoại như anh cứu tôi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371430/chuong-1506.html