Thẩm Nại Tuyết tuyệt vọng nhắm mắt lại!
Cô ta giơ thanh bảo kiếm trong tay lên, cứa ngang cổ!
Đột nhiên.
Bên tai vang lên tiếng rít!
Gừ!
“Đó là gì thế…”
“Đừng! Đừng mà…”
Ầm!
Sau đó là tiếng máu thịt bị xé toạc và tiếng kêu thảm thiết vang lên! Thẩm Nại Tuyết mở to mắt, sợ ngây người trước những gì đang diễn ra!
Những mẩu thi thể nằm ngổn ngang dưới đất, một con vật bốc lửa toàn thân nhìn cô ta chằm chằm!
Nhe răng trợn mắt!
Lông tơ trên người Thẩm Nại Tuyết dựng đứng, cô ta sợ hãi hét ầm lên!
Lúc này, một giọng nói quen tai vang lên: “Tiểu Hỏa! Trở về!”
Thẩm Nại Tuyết quay lại nhìn, mắt tối sầm lại: “Cậu Diệp...”
Diệp Bắc Minh bước tới, dìu Thẩm Nại Tuyết dậy!
Phập!
Sau khi cắm vài cây ngân châm, mắt Thẩm Nại Tuyết hơi hé mở: “Cảm ơn cậu Diệp cứu mạng tôi!”
“Nó...”
Cô ta sợ sệt nhìn về phía chú chó địa ngục!
“Nó tên là Tiểu Hỏa, nó sẽ không làm cô bị thương đâu!”
Diệp Bắc Minh tiện tay vứt cho cô ta một viên đan dược: “Viên đan dược này có thể chữa trị nội thương cho cô!”
Thẩm Nại Tuyết nhận lấy, xem thử, lập tức hít sâu một hơi: “Ôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371419/chuong-1495.html