Cuối cùng.
Ông Điền cắn răng một cái, chỉ vào một nhà ba người Diệp Bắc Minh: “Ba người này, Huyền Thiên tông chúng tôi mặc kệ!”
“Được!”
Cuối cùng ông Phùng đã nở nụ cười.
Nhậm Kiếm Hành cả giận nói: “Điền Bá Quang, ông điên rồi sao?”
“Cho dù cả nhà cậu Diệp là ba người thường, Huyền Thiên tông cũng không thể chịu uy hiếp mà giao bọn họ ra được!”
“Ông làm như vậy, về sau Huyền Thiên tông còn sống yên ổn như thế nào?”
“Ông câm mồm!”
Điền Bá Quang quát một tiếng: “Người đâu, bắt Nhậm Kiếm Hành lại cho tôi!”
“Rõ!”
Mấy trưởng lão tiến lên khống chế Nhậm Kiếm Hành!
Nhậm Kiếm Hành điên cuồng giãy giụa: “Buông lão phu ra! Mấy người sẽ hối hận...”
“Cậu Diệp không phải người thường, sự tồn tại của cậu ấy đối với Huyền Thiên tông mà nói, còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì!”
Hiên Viên Đại Long không ngừng cười lạnh: “Ha ha, một người chết ư?”
Đám trưởng lão còn lại đều nhìn về phía Nhậm Kiếm Hành bằng vẻ mặt lạnh lùng!
“Tổ tiên, mọi người hãy nhìn xem những người này đi!”
Nhậm Kiếm Hành bi phẫn rống to, đáng tiếc không thể thay đổi cái gì!
Ông Phùng thấy thế, lộ ra nụ cười vừa lòng: “Điền trưởng lão, ông làm không tồi!”
“Việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371388/chuong-1464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.