Cúi đầu nhìn xuống, thực sự có thể nhìn thấy cơ thể và tay chân của mình!
"Mẹ kiếp!"
"Tiểu Tháp, chẳng lẽ tôi chết rồi sao?"
Lúc trước Diệp Bắc Minh tiến vào nghĩa địa thì cũng chỉ là ý thức tiến vào thôi!
Lần này, thần hồn lại xuất hiện ở trong nghĩa địa!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã từng nói, đây chính là nghĩa địa thần hồn của các chủ nhân trước đây của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Thần hồn của anh lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ anh thực sự đã chết rồi sao?
"Yên tâm, cậu chưa chết, vẫn còn đang sống tốt lắm!"
Một giọng nói tang thương vang lên: "Vừa rồi tôi mạnh mẽ chiếm đoạt thân thể của cậu vì không muốn làm tổn thương thần hồn của cậu!"
"Cho nên mới lấy thần hồn của cậu ra, tạm thời cất giữ ở trong nghĩa địa Hỗn Độn!"
"Nghĩa địa Hỗn Độn?"
Diệp Bắc Minh hơi sửng sốt.
Hóa ra nơi này tên là nghĩa địa Hỗn Độn!
Đột nhiên, anh lập tức phản ứng lại: "Chờ một chút, ông là ai?"
Trong nghĩa địa Hỗn Độn, ngoại trừ thần chủ tuyệt thế thì chỉ có Băng Phách thôi.
Vậy giọng nói thứ ba này là ai?
"Tôi là tổ tiên của Hoa tộc Thượng Cổ, Hiên Viên thị!"
Thân thể Diệp Bắc Minh run lên: "Cái gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371382/chuong-1458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.