Hà Khung trừng mắt suýt nữa lòi tròng ra ngoài.
“Rốt cuộc có chuyện gì thế?”
Hoàng Diệp run người.
Lâm Mạn Dao sợ suýt nữa bật khóc: “Thằng nhóc kia là ai thế? Sao cậu ta lại đắc tội với nhiều người khủng vậy chứ...”
Ông lão Thiên Khiếm hừ nói: “Giang tiền bối, xem ra tên này không muốn quỳ rồi!”
“Thằng ranh này sát hại cháu tôi, còn giết chị gái của sư muội tôi!”
“Tôi với tên súc sinh này có thù không đội trời chung, tôi đây có một đề nghị!”
“Nói!”
Giang Lục U nói một chữ.
Ông lão Thiên Khiếm nhe rằng cười, nhìn thẳng vào Diệp Bắc Minh như nhìn con mồi béo bở: “Để Sát Minh bọn tôi ra tay trước bắt tên này lại!”
“Còn về bí mật trên người cậu ta thì chúng ta cùng nhau chia sẻ, thấy sao?”
Giang Lục U suy nghĩ một lát rồi nhìn thoáng qua ba lão già đằng sau ông lão Thiên Khiếm.
"Khí tức này, lẽ nào là Sát Thần của Sát Minh?"
"Ba vị Sát Thần tham chiến, đủ sánh với cảnh giới Đế!"
Có người ra tay, còn mình chỉ việc hưởng thụ thành quả.
Vì thế gật đầu nói: “Có thể nhưng phải giữ lại cái miệng của tên đó cho tôi!”
“Tôi muốn đích thân hôn nát cái miệng của cậu ta!”
“Cảm ơn!”
Ông lão Lạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371376/chuong-1452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.