Ông ta nói xong ngồi xuống chiếc ghế thái sư, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Trên đài võ đạo, mười vị Đan Tông đồng loạt tập trung tinh thần, bắt đầu luyện đan!
Chỉ thoáng chốc, trên quảng trường thành Thiên Đan đã nồng nặc mùi thuốc!
Ầm!
Đột nhiên, một luồng khí mạnh mẽ phóng lên trời cao!
Ánh mắt mọi người tập trung lại xem thì thấy một lão già mặt đỏ tới tận mang tai: “Ha ha ha ha, đột phá, lão phu đột phá rồi!”
“Cảnh giới Hư Vương, cảnh giới Hư Vương kìa!”
“Ôi trời… Chỉ ngửi một chút mùi thuốc thôi mà đã đột phá rồi sao?”
Vô số người nuốt nước bọt.
Hau háu nhìn mười vị Đan Tông trên đài võ đạo!
Nếu như được ăn một viên đan dược do bọn họ luyện chế ra thì chẳng phải là sẽ phi thăng ngay tại trận hay sao?
Cùng lúc này, Cổ Trần ngồi trên ghế thái sư mở mắt ra, nhìn về phía một người đàn ông trung niên: “Niết Bàn Cung, thua!”
“Ông rút lui được rồi đấy!”
“Gì cơ?”
Đám đông sững sờ, nhìn về phía một trong mười đài võ đạo.
Người đàn ông trung niên của Niết Bàn Cung dừng lại, tỏ ý không phục: “Tiền bối Cổ Trần, mặc dù ngài là Đan Tôn nhất phẩm!”
“Nhưng lò kim đan Càn Nguyên Tạo Hóa này của tôi chỉ vừa mới bắt đầu luyện chế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371358/chuong-1434.html