Một lát sau đó, mới mở miệng nói: "Tôi đã cố gắng mở ra phong ấn ký ức, nhưng vẫn không thể làm gì được".
"Dường như là có ai đó không muốn cho tôi nhớ đến".
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không nhớ được thì quên nó đi!"
Đột nhiên, tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Người trẻ tuổi, tôi cảm nhận được hơi thở của sư tỷ cậu!"
"Cái gì?"
Hô hấp của Diệp Bắc Minh có chút dồn dập: "Tiểu Tháp, ông đang nói đùa sao?"
"Sư tỷ của tôi không phải bị Đông Phương Xá Nguyệt mang đi, đang ở Huyền Giới sao?"
"Chẳng lẽ sau khi tìm được một phần chân thân của mình, ông đã có thể tìm thấy hơi thở của Huyền Giới?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Hàng rào giữa các thế giới không dễ bị đột phá như vậy!"
"Vừa nãy tôi đã tìm kiếm ký ức ở sâu trong óc, bỗng nhiên cảm nhận được hơi thở của hai vị sư tỷ của cậu trong Hoàng cung của Tu La Tộc ở Ma giới!"
Ý thức của Diệp Bắc Minh rời khỏi tháp Càn Khôn Trấn Ngục: "Đi thôi, chúng ta trở về Tu La Tộc!"
Khi anh mở mắt ra, thấy mình đang ôm một người cô gái bất tỉnh trong lòng!
Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Long cô nương?"
Long Khuynh Vũ đã hôn mê bất tỉnh, cuộn mình trong lòng anh.
Hai tay cô ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371283/chuong-1359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.