Một lỗ thủng đáng sợ xuất hiện trước ngực của ông ta!
Nội tạng, trái tim, đan điền, tất cả đều biến mất không thấy, hoàn toàn rỗng tuếch!
"Chết tiệt, vậy mà lật thuyền trong mương..."
"Tên súc sinh này là loại quái vật gì vậy?"
Vừa dứt lời, thân thể của ông ta đột nhiên nổ tung, đã chết!
Ba người còn lại đều sợ chết khiếp, không ngừng hoảng sợ mà lùi lại: "Lão Viên…"
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xoay tròn trong không trung: "Còn có các ngươi nữa, tất cả đều chết đi!"
"Chạy mau!"
Tim gan của ba người đều sắp nổ tung, điên cuồng bỏ chạy về phía long mạch phong ấn!
Cảnh giới Hư Thần như lão Viên đều không thể ngăn cản được sức mạnh của thanh kiếm này, sao bọn họ dám ở lại chứ?
"Đừng chạy, chủ nhân của tôi sẽ tức giận đó!"
Giọng nói của loli giống như bùa đòi mạng!
Chỉ sau ba phút lao ra cả trăm mét, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lóe lên đã biến mất, quay trở lại bên cạnh Diệp Bắc Minh đang hôn mê!
Ảm đạm dần.
Phốc! Phốc! Phốc!
Thi thể của ba người trong nháy mắt nổ tung, hóa thành làn sương máu!
"Anh Diệp", Long Khuynh Vũ chạy tới, kiểm tra vết thương của Diệp Bắc Minh.
Trái tim như muốn chìm xuống đáy!
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371281/chuong-1357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.