Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Nhóc con, có người đánh lén!”
Gần như cùng lúc đó, không gian rung chuyển.
Một luồng hơi thở mạnh mẽ ập tới từ đằng sau, Diệp Bắc Minh vội vàng né tránh!
Ầm!
Luồng khí cực mạnh đánh sượt qua, bả vai anh lập tức đầm đìa máu tươi!
Sau khi đánh trượt, bóng người đó xông tới, đáp xuống bên cạnh Huyết Thiên.
Lại là một lão già áo xám!
“Cảnh giới Động Hư!”
Diệp Bắc Minh sầm mặt lại, lấy đan dược ra cầm máu.
Nếu như anh có đầy đủ sức mạnh thì hoàn toàn có thể nhẹ nhàng giết chết cảnh giới Động Hư chỉ trong nháy mắt!
Hiện tại, thực lực bị phong ấn, đối đầu với cảnh giới Động Hư rất nguy hiểm!
“Sư phụ!”
Huyết Thiên rất kích động.
Lão già áo xám ném cho anh ta một viên đan dược màu đỏ: “Ăn nó đi!”
“Vâng!”
Huyết Thiên không chút do dự, nuốt chửng luôn viên đan dược màu đỏ.
Ngoại trừ đan điền đã bị tổn hại, thương thế trên người lập tức khỏi bảy, tám phần!
“Anh Kỷ, làm phiền anh rồi!”
Một giọng nói oai nghiêm vang lên.
Mọi người quay đầu lại, trông thấy một người người đàn ông trung niên bay tới, đằng sau ông ta là mười mấy vị trưởng lão của Huyết Tộc!
“Người đứng đầu Huyết Tộc, Huyết Bách Luyện!”
Người tu võ trên khán đài tới tấp đứng dậy, không một ai dám ngồi.
Khuôn mặt già nua của Huyết Bách Luyện sầm lại: “Đồ vô dụng, thế mà để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3370102/chuong-1302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.