Mười con Thú Vương đứng nguyên tại chỗ, thờ ơ!
Một lão già thuần thú sư nhíu mày: “Tao bảo bọn mày xé xác người này, bọn mày không nghe thấy à?”
Mười con Thú Vương vẫn thờ ơ như cũ!
Khán giả trên khán đài bàn tán xôn xao.
“Có chuyện gì vậy?”
“Sao các Thú Vương lại đều bất động hết vậy?”
Trước ánh mắt ngờ vực của mọi người.
Diệp Bắc Minh bước lên một bước, thình lình quát: “Còn ngẩn ra đó làm gì? Quỳ xuống!”
Giọng của hắn như thể ý chỉ của Thiên Đế vọng xuống từ chín tầng trời!
Trước ánh mắt kinh hãi của mấy trăm nghìn người, tứ chi của mười con Thú Vương khuỵu xuống!
Bịch!
Không ngờ mười con Thú Vương lại thực sự quỳ xuống!
“Ôi trời ạ! Trời ạ! Trời ạ!”
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người sửng sốt!
Người nào người nấy đều đầu óc trống rỗng, giật mình đứng bật dậy, rướn cổ, trố mắt nhìn chuyện đang diễn ra!
Ngay cả Tiêu Tuyết Y cũng giật mình đứng dậy: “Sao lại như vậy được!”
Biểu cảm của Huyết Thiên khó coi tới tột độ!
Anh ta vốn muốn chơi chết Diệp Bắc Minh nhưng không ngờ đã huy động cả mười con Thú Vương xông ra rồi mà bọn chúng lại quỳ xuống trước mặt thằng ranh này!
“Rốt cuộc chuyện này là thế nào?”
Huyết Thiên nổi giận gầm lên một tiếng.
Mười gã thuần thú sư lập tức chạy tới, quỳ xuống mặt đất: “Thưa cậu chủ, bọn tôi… Bọn tôi cũng không biết!”
“Bọn rác rưởi, đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3370100/chuong-1300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.