Lão già cảnh giới Động Hư sững sờ, chợt ánh mắt hơi trầm xuống: "Thằng nhóc khá lắm, còn có thủ đoạn này?"
"Lão phu ngược lại muốn xem xem, trên người con kiến mày rốt cuộc có bí mật gì!"
Lão ta không hề chậm trễ, đuổi theo về phía đáy hồ!
Một lát sau.
Đã có thể nhìn thấy rõ ràng đáy hồ!
Diệp Bắc Minh đứng trên một tảng nham thạch to lớn dưới đáy hồ, hoàn toàn bất động!
"Ha ha, con kiến hết đường để trốn rồi hả?"
Lão già cảnh giới Động Hư chậm rãi hạ xuống, cũng đứng trên một khối nham thạch.
Diệp Bắc Minh quay đầu: "Giao cho cô!"
Lão già cảnh giới Động Hư sững sờ: "Đáy hồ còn có người?"
Tạch!
Nhìn theo ánh mắt Diệp Bắc Minh.
Quả nhiên, trên một tảng nham thạch to lớn khác cách đây mấy chục thước, một cô gái như được điêu khắc từ ngọc đang đứng đấy, hoàn mỹ không một tì vết!
Xung quanh thân thể cô ta có 99 tòa mộ bia vờn quanh!
Khoảnh khắc trông thấy Đông Phương Xá Nguyệt, lão già cảnh giới Động Hư như gặp phải quỷ!
Trái tim lão ta hung hăng co rụt lại, theo bản năng lùi lại mấy bước: "Cô... Cô là ai?"
Giọng nói uy nghiêm của Đông Phương Xá Nguyệt vang lên: "Quỳ xuống!"
Chỉ vẻn vẹn hai chữ, hai đầu gối của lão già cảnh giới Động Hư không chịu khống chế!
Bịch!
Thế mà thật sự quỳ xuống!
Giờ phút này, sau lưng lão ta như có gai đâm vào!
Người đang ở bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3359846/chuong-1257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.