Nó quay đầu lặn sâu xuống dưới đáy hồ.
Diệp Bắc Minh cười khẩy: “Đánh lén xong rồi chạy à? Mơ đi!”
Anh khởi động chân nguyên, bơi về phía Kim Long kia.
Diệp Bắc Minh tăng tốc hết mức, tốc độ vô cùng khủng khiếp, Kim Long không thể nào chạy thoát được.
Cuối cùng.
Kim Long chạy trốn xuống dưới đáy hồ, hóa thành một vầng sáng vàng kim chui vào cơ thể một cô gái.
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Có người ư? Còn sống hay chết rồi thế?”
Dưới đáy hồ là một tảng nham thạch khổng lồ màu đen, bên trên khắc đầy những ký hiệu cổ xưa.
Một cô gái đang bình yên nằm giữa tảng nham thạch đó.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Là người chết mà cũng là người sống!”
Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Tiểu Tháp, có nghĩa là gì thế?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không giải thích: “Tới đó xem thử trước đã!”
Diệp Bắc Minh xuôi theo dòng nước lặn xuống chỗ cô gái đó.
Diệp Bắc Minh sửng sốt: “Là người giả sao?”
“Là người thật!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói.
“Không thể nào? Đây là người thật sao?”
Diệp Bắc Minh không dám tin.
Cô gái trước mắt anh hoàn mỹ không chút tì vết, cơ thể tinh xảo như viên ngọc được chạm khắc kỹ càng.
Hoàn mỹ một cách kỳ lạ, không hề có chút tỳ vết nào.
Vậy nên Diệp Bắc Minh mới cho rằng đây là người giả.
“Cậu thử chút đi!”
“Được!”
Diệp Bắc Minh ngồi xổm xuống, đưa tay nhéo cổ tay cô gái kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3358304/chuong-1250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.