"Tiểu tử, bổn tháp chưa bao giờ yêu cầu cậu làm qua bất kỳ chuyện gì, hôm nay tôi chỉ có một yêu cầu!"
"Cho dù thế nào đi chăng nữa, cậu nhất định phải lấy được những thứ đồ ở trên đó!"
Diệp Bắc Minh nghiêm túc gật đầu: "Tiểu Tháp, tôi hứa với ông!"
Một giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh đang muốn hướng về phía bậc thang, chuẩn bị trực tiếp leo lên đỉnh!
Đột nhiên.
Ba người tu võ giành xông lên trước, vượt qua Diệp Bắc Minh, trực tiếp lao về phía bậc thang.
Trong khoảnh khắc ba người bước lên bậc thang đầu tiên!
Bùm! Bùm! Bùm!
Thân thể đột nhiên nổ tung, hóa thành một màn sương đẫm máu!
Tô Tử Lăng hoảng sợ, che cái miệng nhỏ nhắn của mình lại: "A? Xảy ra chuyện gì vậy!"
Ánh mắt của Diệp Bắc Minh lóe lên.
Trong đám đông có tiếng cười nhạo truyền đến: "Đồ ngu, thang trời còn chưa mở ra!"
"Mọi người đều ngoan ngoãn chờ đợi, vậy mà đám người kia lại dám giành lên thang trời trước?"
Sau khi những người tu võ nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đều ngoan ngoãn ngồi xuống.
Từ từ khôi phục sức mạnh!
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một chút, sau đó tìm một góc ngồi xếp bằng.
Tô Mạc Già ngồi bên cạnh anh, mùi hương thoang thoảng của xử nữ truyền đến!
Vào mười hai giờ trưa.
Toàn bộ di tích Côn Luân Thượng Cổ đột nhiên rung chuyển!
Trong hư không vang lên một giọng nói cổ xưa: "Hoan nghênh mọi người đã đến thang trời!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3357890/chuong-1243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.