Diệp Bắc Minh bước vào, Liễu Như Khanh theo đằng sau.
Ngay khi thấy Diệp Bắc Minh, Phương Vô Đạo và Phương Cửu Lê đều sợ run người.
Phương Chính Hổ run run nhìn thoáng qua hai cái đầu kia: “Cậu Diệp à, lão phu Phương Chính Hổ tôi biết sao hôm nay cậu lại đến đây!”
“Chuyện về sư phụ của cậu, lão phu rất lấy làm tiếc, hai đứa em trai của tôi lần này làm không ổn lắm!”
“Lão phu ở đây giải thích với cậu, nếu có thể thì nhà họ Phương nguyện lòng dốc hết mọi thứ bồi thường cho cậu!”
Diệp Bắc Minh ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Ồ? Ông muốn bồi thường thế nào?”
Sâu trong đáy mắt Phương Chính Hổ thoáng hiện lên sự vui vẻ.
Chỉ cần anh nhả ra thì tất cả mọi thứ đều sẽ có cách.
Ông ta cố gắng nở một nụ cười hiền lành: “Chỉ cần cậu buông tha nhà họ Phương thì cậu muốn bồi thường thế nào cũng được!”
Diệp Bắc Minh nhìn Phương Vô Đạo và Phương Cửu Lê rồi nói: “Hai người kia giết sư phụ của tôi, thành ý của ông còn chưa đủ!”
“Hiểu rồi!”
Phương Chính Hổ gật đầu, lạnh giọng quát: “Hai người còn không mau quỳ xuống!”
Phương Vô Đạo và Phương Cửu Lê rất không tình nguyện.
Dưới ánh mắt của Phương Chính Hổ, bọn họ quỳ xuống.
Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: “Chỉ có vậy thôi à?”
“Cậu Diệp à, cậu cứ yên tâm, lão phu chắc chắn sẽ khiến cậu vừa lòng!”
Ông ta vừa dứt lời, Phương Chính Hổ bước ra, nhấc chân rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3355146/chuong-1213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.