Bỗng nhiên, một con chim đen bay tới nói tiếng người: “Bẩm điện hạ, có tin tức của cậu ta!”
Đạm Đài Yêu Yêu vui vẻ hỏi: “Tiểu Hắc, nói mau! Em ấy thế nào rồi!”
Con chim kể hết một lượt những chuyện gần đây về Diệp Bắc Minh.
Đôi mắt Đạm Đài Yêu Yêu sáng ngời.
Khi thì phấn khích vỗ tay, khi thì lo lắng, khi thì trầm trồ khen ngợi.
“Tiểu Hắc, tiếp tục chú ý tới tiểu sư đệ, có chuyện gì thì báo lại!”
“Vâng thưa điện hạ!”
Hắc điểu nhanh chóng bay đi.
Ở đằng sau, một người phụ nữ mặc cung trang chau mày nói: “Đứa nhỏ này thật là, chẳng phải bảo quên người kia rồi ư? Thế mà lại đi lừa tôi!”
Một lão già Thiên Hồ Tộc khom người nói: “Chủ nhân, đã điều tra ra tin tức của người nọ rồi!”
“Thực lực của người nọ khoảng tầm cảnh giới Chân Huyền!”
“Người nọ là Diệp...”
Người phụ nữ mặc cung trang kia mất kiên nhẫn cắt lời: “Được rồi, bổn cung không muốn biết tên cậu ta và cũng không có hứng thú gì với cậu ta!”
“Chỉ là một kẻ cảnh giới Chân Huyền mà cũng xứng để Yêu Yêu nhớ thương ư?”
“Ông tự đi một chuyến, giết luôn cũng được!”
“Phải chặt đứt nỗi mong nhớ của Yêu Yêu, sau này Yêu Yêu sẽ gặp được người tốt hơn thôi!”
“Con cháu của mấy Yêu Hoàng kia ai cũng đều có tương lai hơn thằng nhóc cảnh giới Chân Huyền kia!”
Ông lão Thiên Hồ Tộc hơi do dự một lát nhưng rồi cũng đồng ý: “Vâng!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3354026/chuong-1211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.