Diệp Bắc Minh gần như nín thở.
Ngoại trừ Lục Tuyết Kỳ, Khương Tử Cơ, Thiên Nhận Băng ở lại bên cạnh cha mẹ.
Liễu Như Khanh thì đang ở trước mắt, còn sáu sư tỷ khác hoàn toàn không rõ sống chết ra sao!
Trái tim khẽ run rẩy, lo sợ sẽ nhận được tin dữ.
Diệp Bắc Minh hít sâu một hơi: “Thất sư tỷ, tình hình của các sư tỷ khác thế nào?”
Liễu Như Khanh nắm lấy tay Diệp Bắc Minh, trấn an anh: “Yên tâm đi, Như Yên và Hồng Nhi may mắn lắm!”
“Hai người bọn họ được một cường giả ở thế giới Tam Thiên cứu, bàn về độ an toàn thì tuyệt đối không có vấn đề gì cả!”
“Chỉ có điều bọn họ phải ở lại bên người vị cường giả ấy ba năm, ba năm sau mới có thể lấy lại tự do!”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Chị Tiểu Yêu thì sao?”
Liễu Như Khanh nhướng mày: “Tiểu sư đệ, em biết lục sư tỷ là Yêu tộc đúng không?”
“Biết!”
Liễu Như Khanh nhìn Diệp Bắc Minh: “Chị ấy bị yêu tộc mang đi rồi!”
“Yêu tộc?”
Diệp Bắc Minh giật mình, hỏi ngay: “Thất sư tỷ, thế là thế nào?”
Liễu Như Khanh lắc đầu: “Tình hình cụ thể thế nào chị cũng không biết, chẳng qua hình như bên đó rất coi trọng lục sư tỷ”.
“Sự an toàn của lục sư tỷ cũng không thành vấn đề!”
Nói đến đây, Liễu Như Khanh sực nghĩ đến cái gì.
Cô lấy một chiếc hộp từ nhẫn trữ vật ra: “Tiểu sư đệ, lục sư tỷ bảo chị đưa thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3354024/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.