Anh nâng kiếm lên, tấm lưới màu xanh lục ấy bị chém đứt.
“Hả?”
Ánh mắt đại trưởng lão tối sầm, cảm thấy có gì đó không hợp lý.
Chỉ là một kẻ cảnh giới Giới Chủ sao có thể phá được thần thông của mình chứ?
Mụ ta vừa lấy lại tinh thần thì khiếp sợ phát hiện mình chẳng thấy Diệp Bắc Minh đâu nữa.
Người đâu mất rồi?
“Đại trưởng lão, ở sau lưng!”, một gã thuộc hạ trung thành kêu to.
Đại trưởng lão cảm thấy sau lưng mình lạnh sống lưng bèn quay đầu lại xem thử.
Đúng lúc mắt đối mắt với đôi mắt lạnh như băng kia của Diệp Bắc Minh, mụ ta mở miệng theo bản năng: “Đồ vô dụng, tốc độ của cậu...”
Diệp Bắc Minh thẳng tay chém đầu đại trưởng lão.
“Cậu dám!”
Đại trưởng lão hét lên.
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục giáng xuống, đầu của đại trưởng lão bị gặt như một quả dưa hấu.
Cơ thể cũng bay ngược ra ngoài.
“Không thể nào!”
“Chẳng phải tên nhãi này đang ở cảnh giới Giới Chủ à?”
Hoàng tử Dạ Xoa Tộc và hoàng tử của Huyết Linh Tộc nhìn nhau, cả hai đều thấy sự khiếp sợ sâu trong đáy mắt người kia.
Diệp Bắc Minh khá bất ngờ: “Cảnh giới Tạo Hóa dễ chết vậy à?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Mụ ta còn chưa chết, cẩn thận đó!”
“Chưa chết hả?”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc.
Ngay sau đó.
Cái thân không đầu của đại trưởng lão bỗng đứng lên tấn công vào Diệp Bắc Minh.
Một giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3348977/chuong-1175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.