…
…
Bởi vì ba chữ này, mấy năm nay Trần Vô Diễn không biết âm thầm săn giết bao nhiêu người tên là Diệp Bắc Minh.
Lần này!
Sau khi nghe được ba chữ Diệp Bắc Minh này, mí mắt Trần Vô Diễn giật mạnh: “Đá Hỗn Độn giáng từ ngoài bầu trời xa xôi xuống đã biết tên người này từ một triệu năm trước, rốt cuộc báo hiệu cho điều gì?”
…
Rời khỏi sơn cốc xong.
Diệp Bắc Minh chắc chắn Thánh nữ Tổ Long điện không thể đuổi kịp, bèn dừng lại.
“Tháp nhỏ, Ma Uyên đã bị bố tôi phong ấn, có cách gì để tiến vào Ma Uyên không?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mỉm cười: “Nếu bản tháp chưa khôi phục một phần trăm thực lực, nói không chừng thật sự sẽ có chút phiền phức!”
“Có điều bây giờ, bản tháp có một cách!”
Diệp Bắc Minh nhanh chóng hỏi: “Cách gì?”
“Trong tay cậu vẫn còn có một khối Thăng Long lệnh đúng không?”
“Đúng!”
Diệp Bắc Minh khoát tay, một lệnh bài hình rồng xuất hiện trong lòng bàn tay.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Rót chân nguyên vào!”
Diệp Bắc Minh không chậm trễ, làm theo.
Chân nguyên rót vào Thăng Long lệnh, một cánh cửa không gian trống rỗng hiện ra, hút Diệp Bắc Minh vào trong đó.
Một lát sau.
Diệp Bắc Minh đặt chân lên một đài cao được chín mươi chín điêu khắc Chân Long bảo vệ xung quanh!
Long đài!
Nơi đây có thể tiến vào chiến trường Thái Cổ.
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: “Tháp nhỏ, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3348971/chuong-1169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.