"Những người còn lại sau này có thể chậm rãi giết, chỗ sâu trong nhà họ Phương có tồn tại kinh khủng hơn đang bế quan, cậu tùy tiện đuổi theo vào trong sẽ rất nguy hiểm!"
Diệp Bắc Minh ngẫm lại.
Không lựa chọn đuổi theo!
"Nhóc, Long Nguyên có thể giúp Hạ Nhược Tuyết khôi phục tuổi trẻ!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tôi đã sớm chú ý đến nó!"
Bước lên trước, anh đi thẳng tới trước bàn của Trần Vô Diễn.
Chỉ vào Long Nguyên trên bàn: "Thứ này, tôi muốn!"
Tạch!
Vô số ánh mắt nhìn qua!
Trần Vô Diễn trầm mặt: "Nếu tôi không cho thì sao?"
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Tôi chỉ thông báo cho anh, không phải trưng cầu ý kiến của anh!"
Anh duỗi tay chộp về phía Long Nguyên!
"Ôi trời ơi!"
"Trần Vô Diễn là Thánh tử Thiên Đạo tông, chẳng phải quả hồng mềm!"
"Tôi chưa từng thấy kẻ nào phách lối như thế!"
Rất nhiều khách khứa bị dọa sợ, mí mắt giật mạnh!
Trần Vô Diễn giận tím mặt: "Cậu kia, đây là đồ của tôi!"
"Tôi không cho, cậu dám đoạt hả?"
"Cậu thật là to gan..."
Chưa kịp nói xong câu này!
Bịch!
Tiếng vang giòn giã truyền đến!
Loảng xoảng, Trần Vô Diễn bay ngược ra ngoài, đụng đổ mười mấy cái bàn.
Mẫy lão già gần như là trống rỗng xuất hiện, bay lên đỡ lấy Trần Vô Diễn đang chật vật!
"Dám ra tay với Thánh tử, mày muốn chết!"
Hai lão già sâu không lường được bước lên trước, lao về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3344569/chuong-1163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.