"Minh Nhi, làm thế nào mà con có được nó?"
Diệp Bắc Minh kể lại mọi chuyện, từ lúc anh lấy được ma tỷ ở trong Thần miếu, đồng thời ma tỷ nhận anh làm chủ.
Diệp Thanh Lam không thực sự vui vẻ, ngược lại sắc mặt bà càng ngày càng khó coi.
"Mẹ, mẹ sao thế?"
Diệp Thanh Lam lắc đầu, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Dưới sự truy vấn của Diệp Bắc Minh, Diệp Thanh Lam mới ngưng trọng mở miệng: "Minh Nhi, con cũng đã biết ma tỷ nhận chủ có ý nghĩa như thế nào rồi đúng không?"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đương nhiên là con biết, có nghĩa con có thể trở thành chủ nhân của Ma tộc!"
"Đúng!"
Diệp Thanh Lam cũng gật đầu: "Nhưng, đây chỉ là chủ nhân của Ma tộc trên danh nghĩa!"
"Thứ này giống như ngọc tỉ truyền quốc của Hoa tộc, người nào được nó chính là người mang thiên mệnh!"
"Con có thể ra lệnh cho Ma tộc cấp thấp thông thường, nhưng Ma tộc cấp cao thì sao?"
"Bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào đuổi giết con, thứ này sẽ mang đến họa sát thân cho con!"
Bà căng thẳng nắm chặt tay Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh đã sớm nghĩ đến chuyện này.
Anh vỗ vỗ mu bàn tay Diệp Thanh Lam: "Mẹ, mẹ yên tâm, chính con có chừng mực!"
"Được rồi".
Diệp Thanh Lam không nói thêm lời vô ích, bà tin tưởng Minh Nhi có thể xử lý tốt tất cả: "Khi nào chúng ta đi Ma Uyên?"
Diệp Bắc Minh lại lắc đầu: "Mẹ, chờ con xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3343795/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.